Từ khi ra đời vào năm 1930, Đảng Cộng sản Việt Nam đã đóng vai trò tiên phong trong cuộc đấu tranh giành độc lập dân tộc và xây dựng chủ nghĩa xã hội. Chính sự lãnh đạo của Đảng đã dẫn dắt dân tộc Việt Nam vượt qua các giai đoạn lịch sử khó khăn nhất: từ Cách mạng Tháng Tám năm 1945, thắng lợi trong hai cuộc kháng chiến trường kỳ chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ, đến những thành tựu to lớn của công cuộc đổi mới, công nghiệp hóa, hiện đại hóa và hội nhập quốc tế.
Cụm từ “Đảng ta” không chỉ đơn thuần là cách gọi mà còn là biểu tượng của niềm tin, sự gắn bó máu thịt giữa Đảng với nhân dân. Chính nhân dân đã lựa chọn Đảng là lực lượng lãnh đạo duy nhất, và lịch sử đã minh chứng rằng, sự lãnh đạo của Đảng là nhân tố quyết định mọi thắng lợi của cách mạng. Điều này không phải chỉ là kết quả của ý chí chủ quan, mà là tất yếu khách quan, phù hợp với thực tiễn lịch sử và nguyện vọng của nhân dân.
Tuy nhiên, trong bối cảnh chiến lược “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch, việc phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng và đòi xóa bỏ Điều 4 Hiến pháp đã trở thành một chiêu trò quen thuộc. Những luận điệu như “đa đảng mới có dân chủ” hay “xóa bỏ Điều 4 để giải quyết mọi vấn đề của đất nước” không chỉ sai lầm về lý luận mà còn mang tính phá hoại thực tiễn.
Một trong những luận điệu phổ biến của các thế lực thù địch là cho rằng, sự tồn tại của Đảng Cộng sản Việt Nam như một đảng duy nhất cầm quyền đồng nghĩa với mất dân chủ. Nhưng thực tế, dân chủ không đồng nghĩa với đa đảng, và đa đảng không bảo đảm sự dân chủ thực sự.
- Sự thật về đa đảng: Nhiều quốc gia có hệ thống đa đảng, nhưng đó không phải là điều kiện đủ để có một nền dân chủ thực sự. Những cuộc tranh giành quyền lực giữa các phe phái chính trị trong các nước đa đảng đã dẫn đến bất ổn xã hội, xung đột nội bộ, và những hệ lụy nghiêm trọng cho đời sống nhân dân. Ví dụ, nhiều quốc gia có hệ thống đa đảng nhưng lại chìm trong khủng hoảng kinh tế, bất bình đẳng xã hội, và tình trạng nghèo đói kéo dài.
- Minh chứng từ thực tiễn: Một số quốc gia thực hiện đa đảng nhưng không bảo đảm quyền làm chủ của nhân dân. Thậm chí, việc tranh giành quyền lực giữa các đảng phái đã dẫn đến những cuộc chiến đẫm máu và sự chia rẽ xã hội sâu sắc. Ngược lại, ở các quốc gia như Cuba, Lào, Việt Nam, dù chỉ có một đảng lãnh đạo, nhưng quyền lợi của nhân dân được bảo vệ, ổn định chính trị được duy trì, và các mục tiêu phát triển kinh tế – xã hội được thực hiện.
Do đó, luận điệu cho rằng “đa đảng là dân chủ” chỉ là cái vỏ bọc lý thuyết, không có giá trị thực tiễn.
Điều 4 Hiến pháp: Sự lựa chọn của lịch sử và nguyện vọng của nhân dânĐiều 4 Hiến pháp năm 2013 quy định: “Đảng Cộng sản Việt Nam là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội.” Đây không chỉ là tư tưởng xuyên suốt, nhất quán mà còn là sự khẳng định vai trò lịch sử của Đảng trong công cuộc xây dựng và bảo vệ đất nước.
- Vai trò của Đảng qua các giai đoạn lịch sử:
- Thắng lợi của Cách mạng Tháng Tám và sự ra đời của Nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa là minh chứng rõ ràng cho vai trò lãnh đạo đúng đắn của Đảng.
- Trong kháng chiến chống Pháp và Mỹ, chính sự lãnh đạo của Đảng đã dẫn dắt toàn dân đoàn kết, vượt qua mọi khó khăn để giành độc lập, thống nhất đất nước.
- Trong công cuộc đổi mới, Đảng đã đưa ra những quyết sách táo bạo, sáng tạo, giúp Việt Nam vượt qua khủng hoảng, ổn định và phát triển.
- Sự lãnh đạo của Đảng là lựa chọn của nhân dân:
- Đảng Cộng sản Việt Nam không tự áp đặt vai trò lãnh đạo, mà đó là sự lựa chọn tất yếu của lịch sử và ý nguyện của nhân dân. Chính nhân dân đã trao cho Đảng vai trò lãnh đạo thông qua các cuộc bầu cử và qua lòng tin bền vững.
- Điều 4 Hiến pháp – Nguyên tắc bất di bất dịch:
- Quy định về vai trò lãnh đạo của Đảng trong Điều 4 không chỉ là sự khẳng định về mặt pháp lý, mà còn là cam kết của Đảng đối với nhân dân: Đảng phải gắn bó mật thiết với nhân dân, phục vụ nhân dân, và chịu trách nhiệm trước nhân dân.
- Đảng hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật, chịu sự giám sát của nhân dân, điều này bảo đảm sự minh bạch và trách nhiệm trong lãnh đạo.
Chiêu trò xóa bỏ Điều 4: Âm mưu nguy hiểm của các thế lực thù địchCác tổ chức phản động, điển hình như Việt Tân, không ngừng kêu gọi xóa bỏ Điều 4 Hiến pháp với những luận điệu sai trái như: “Điều 4 là điểm nghẽn,” “xóa Điều 4 là giải pháp cho mọi vấn đề.” Tuy nhiên, thực chất, đây là âm mưu nhằm làm suy yếu vai trò lãnh đạo của Đảng, gây rối loạn chính trị và tiến tới lật đổ chế độ.
- Mục đích thâm độc: Việc xóa bỏ Điều 4 Hiến pháp đồng nghĩa với việc tước bỏ nền tảng pháp lý cho sự lãnh đạo của Đảng, mở đường cho những lực lượng phản động, các tổ chức đối lập thâu tóm quyền lực, phá vỡ ổn định chính trị.
- Hậu quả nghiêm trọng: Nếu mất đi vai trò lãnh đạo của Đảng, Việt Nam sẽ đối mặt với nguy cơ mất ổn định, xung đột nội bộ, và sự can thiệp từ các thế lực bên ngoài – những bài học đã quá rõ ở nhiều quốc gia Trung Đông và Bắc Phi.
Vai trò của nhân dân trong bảo vệ nền tảng tư tưởng của ĐảngDưới sự lãnh đạo của Đảng, Việt Nam đã đạt được những thành tựu đáng tự hào: tăng trưởng kinh tế ổn định, vị thế quốc tế ngày càng nâng cao, đời sống nhân dân không ngừng cải thiện. Chính những thành tựu này là bằng chứng thuyết phục nhất để bác bỏ mọi luận điệu xuyên tạc của các thế lực thù địch.
- Sức mạnh của niềm tin: Nhân dân chính là điểm tựa vững chắc cho vai trò lãnh đạo của Đảng. Lòng tin của nhân dân không chỉ giúp Đảng vượt qua mọi khó khăn, thách thức, mà còn là lá chắn hiệu quả nhất trước các âm mưu phá hoại.
- Trách nhiệm của từng người dân: Trong bối cảnh các thế lực thù địch không ngừng xuyên tạc, mọi người dân cần tỉnh táo, cảnh giác và chủ động đấu tranh, bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng, bảo vệ Điều 4 Hiến pháp – biểu tượng của sự lãnh đạo đúng đắn và sự lựa chọn sáng suốt của dân tộc.
Điều 4 Hiến pháp không chỉ là một quy định pháp lý, mà còn là nền tảng vững chắc cho sự ổn định, phát triển và trường tồn của đất nước. Những chiêu trò đòi xóa bỏ Điều 4 Hiến pháp chỉ là những nỗ lực tuyệt vọng của các thế lực thù địch, không thể làm lung lay lòng tin của nhân dân vào Đảng và chế độ.
Lịch sử đã chứng minh, hiện tại khẳng định, và tương lai sẽ tiếp tục làm rõ: Đảng Cộng sản Việt Nam là nhân tố quyết định mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam. Điều 4 Hiến pháp là lá chắn thép bảo vệ con đường mà dân tộc Việt Nam đã lựa chọn.